Xem thêm

Đọc sách như viết lại cuộc đời của chính mình

Tên sách: Xin lỗi em chỉ là con đĩ Tên khác: Em nấu tình yêu thành món canh, Món canh tình ái, Ai là nỗi đau của ai Tác giả: Tào Đình (Bảo Thê) Dịch...

1.xl

Tên sách: Xin lỗi em chỉ là con đĩ Tên khác: Em nấu tình yêu thành món canh, Món canh tình ái, Ai là nỗi đau của ai Tác giả: Tào Đình (Bảo Thê) Dịch giả: Trang Hạ NXB: Hội Nhà Văn và Bách Việt Books

Cuốn sách này tôi đã đọc từ khi còn là sinh viên đại học, chỉ vì một người bạn nam trong lớp giới thiệu cho. Lúc đó, số lượng nam sinh trong môi trường học tập của tôi áp đảo nữ sinh, khiến tôi cảm thấy tò mò muốn tìm hiểu về việc này. Ban đầu, tôi nghĩ rằng đây là một cuốn sách về hiện thực xã hội, vì tựa đề khá "câu khách".

Đây không phải là một cuốn sách tồi, ngược lại, nó dễ đọc và là một trong những cuốn best-seller khi mới xuất hiện trên thị trường. Sau đó, trên cơ sở câu chuyện trong sách, người ta đã xây dựng cả một vở kịch. Có thể coi đây là một trong những tác phẩm văn học trên mạng Trung Quốc được xuất bản sớm nhất tại Việt Nam. Tuy tiếc là tôi không để sách vào kệ để có thể đọc lại một vài lần, bởi giá trị của nó không thể kéo dài được qua thời gian.

Nhận định chung của tôi về cuốn sách này, đó là cốt truyện khá, viết sao để thu hút sự đồng cảm từ người đọc, nhưng còn thiếu sự thành thạo trong việc xử lý tình huống. Nhân vật nữ chính, Hạ Âu, rất đáng thương, dễ lòng người, kể cả khi cô tự nhận mình là một "con đĩ", người ta vẫn nhìn thấy Hạ Âu trong trắng. Trong khi đó, nhân vật nam chính, Hà Niệm Bân, khá đáng thương về cả con đường sự nghiệp và việc chọn vợ. Nhân vật Âu cũng được xây dựng tốt, nhưng còn thiếu những chi tiết nổi bật để hiện rõ bản chất, quan niệm và lối sống của nhân vật chính. Và có thể nói rằng, kết cục của câu chuyện khiến tôi cảm thấy buồn. Tác giả nên cho Hạ Âu một kết cục ít "buồn" hơn và logic hơn, có lẽ mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn, ít nhất là đối với một người đọc như tôi. Nói chung, tính cách của nhân vật quá đơn giản và diễn biến câu chuyện cũng có thể đoán trước, khiến tôi cảm thấy hơi nhàm chán. Mặt tối của xã hội được phản ánh, nhưng lại được thể hiện qua quá nhanh, gần như không gây ấn tượng đủ lớn với người đọc. Với những lý do trên, tôi khó thể đánh giá cao cuốn sách này trong quá trình đọc của mình. So về giá trị nội dung và giá trị xã hội so với tuyển tập Mẹ điên cũng do Trang Hạ dịch từ tiếng Hoa, Xin lỗi em chỉ là con đĩ vẫn còn kém xa rất nhiều.

Về bản dịch, có thể nói rằng Trang Hạ đã khẳng định tên tuổi của mình qua việc dịch truyện này. Trước đây, mọi người biết đến Trang Hạ chủ yếu qua tản văn và các bài báo. Lần này, nếu không chú ý, khó có thể nhận ra bởi bản dịch của Trang Hạ mang tính chất tự sự, nhẹ nhàng mà vẫn trôi chảy. Ở một số chỗ, tôi cảm thấy xót xa, thông cảm với câu chuyện qua lời của người dịch. Thậm chí tôi nghĩ rằng, nếu không phải Trang Hạ mà là người khác dịch, có thể tác phẩm này sẽ không nhận được sự chào đón nhiệt tình từ người đọc Việt Nam. Bài thơ trong truyện được yêu thích, và sau đó còn được phổ nhạc thành một bài hát tiếng Việt. Về bìa sách, cá nhân tôi thích bìa của lần tái bản đầu tiên hơn, với hình ảnh một cô gái mặc váy trắng, không rõ diện mạo, tay lướt trên những bông cải hoa vàng như một sự nuối tiếc, một điều không bao giờ thể hiện được.

Vankey

1